Từ thôn quê đến thành thị, đâu đâu cũng đã “nghe” hơi thở của mùa xuân. Nhà nhà náo nức chuẩn bị đón xuân. Nhưng đâu đó ở những góc phố Sài Gòn phồn hoa vẫn có những bóng người cặm cụi kiếm từng đồng bạc lẻ, như không hề biết Tết.
Có người đàn ông dùng sức dài vai rộng, gánh dừa tươi đi hết đường dài phố rộng, mời mọc khách nhân gian.
Có người đàn bà chính gốc Sài Gòn mà không mảnh đất cắm dùi, ngày ngày đèo con theo chiếc xe đẩy rong ruổi khắp nơi tìm nơi bày tạm cái quán cóc kiếm tiền độ nhật.
Có bóng lưng còng già nua cố rướn sức đẩy đưa chiếc xích lô tàn tạ mong kiếm ngày đôi ba chục kiếm chút quà mừng cháu ngày Tết.
Những bóng quang gánh hàng rong với đủ tứ lỉnh kỉnh từ mũi kim sợi chỉ cho đến thức ăn thức uống vẫn trĩu nặng trên vai những người đàn bà thôn quê cần lao chưa được về quê đoàn tụ cùng gia đình.
Và nhiều lắm những bóng hình đang tất tả mưu sinh trên khắp các nẻo đường…
Có cả những anh chị công nhân vệ sinh thức khuya dậy sớm, cố vun vén cho một thành phố sạch sẽ, đẹp đẽ đón năm mới.
Những cụ già lọ mọ nhặt từng mẩu nilon nhỏ, dồn bán ve chai bên đống rác.
Lặng lẽ...
Ráng sức...
Đơn độc...
Phút thảnh thơi hiếm hoi, cùng nhau tán chuyện.
Tết đã đến tận ngõ, mà đường về quê còn xa lắm.
Tùng Nguyên - Dân trí
0 nhận xét:
Post a Comment