Từ khi vua Lý Công Uẩn ban chiếu dời đô, dù trải qua bao cuộc bể dâu, mỗi góc phố, hàng cây, mặt hồ, những tượng đài thành quách của Thăng Long-Hà Nội luôn mang đậm dấu ấn nghìn năm văn hiến, khiến cho người sống nơi Thủ đô thêm tự hào, người đi xa mang niềm thương nhớ khôn nguôi. Thăng Long-Hà Nội cũng là nơi có Bác Hồ nằm yên nghỉ trong lăng, là nơi bốn phương tụ hội trong nhịp sống hiện đại pha trộn hài hòa với những không gian hoài niệm của quá khứ…
“Xem khắp nước Việt đó là nơi thắng địa, thực là chỗ tụ hội quan yếu của bốn phương, đúng là nơi thượng đô kinh sư mãi muôn đời”-Chiếu dời đô-( Lý Công Uẩn)
“Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo-Nền cũ lâu đài bóng tịch dương”-(Bà Huyện Thanh Quan)-Cổng Hoàng thành Thăng Long
“Tôi đứng đây trên nhịp cầu Long Biên lộng gió-dưới chân cầu, Hồng Hà vẫn nghìn năm sóng vỗ”-(Văn An)
“Có một Thăng Long Hoàng Diệu-Treo mình tử tiết giữ thành” (Đỗ Trung Lai)-Cổng thành Cửa Bắc
“Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi” (Trịnh Công Sơn)
“Cái chao đèn đường lắc đôi chút sáng điện rớt xuống quanh quẩn trên phố Hàng Bạc” (Tô Hoài)
“Em ơi Hà Nội-phố-Ta còn em năm cửa ô” (Phan Vũ)-Ô Quan Chưởng
“Người ra đi đầu không ngoảnh lại, sau lưng thềm nắng lá rơi đầy”(Nguyễn Đình Thi)-phố Phan Đình Phùng
“Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya”(Phạm Thị Ngọc Liên)
“Có phải em là mùa thu Hà Nội, nghìn năm sau ta níu bóng quay về”(Tô Như Châu)-tháp nước Hàng Đậu
“Có một mặt trời trong Lăng rất đỏ” (Viễn Phương)
Thực hiện: Thanh Khê
0 nhận xét:
Post a Comment